Thời gian dành cho Hà Giang hầu hết là trên đường đi. Đi Hà Giang thú vị nhất là bằng xe máy. Mình tự lái xe máy từ Sapa về Hà Giang. Đoạn đường từ từ Sapa đến thành phố Hà Giang hơi buồn, vì đường đi cảnh không có đẹp. Đoạn đẹp nhất có lẽ bắt đầu từ cung đường từ dinh Vua Mèo đến Du Già. Mình đã dành 3 ngày để hoàn thiện cung đường này. Mình đã rất bất ngờ vì có nhiều tour xe máy dành cho du khách nước ngoài, từng đoàn từng đoàn nối đuôi nhau.
Đêm đầu tiên mình nghỉ tại thành phố Hà Giang. Thành phố nhỏ nhưng khá tấp nập, không thiếu gì ngoài rạp chiếu phim. Ban ngày và ban đêm thời tiết vẫn nóng cứ như ở Hà Nội. Nhưng bù lại có nhiều món ăn hấp dẫn, sáng đi ăn bánh cuốn, tối ăn phở chua. trưa ra bờ sông ăn trên thuyền, nhìn dòng nước sông chảy siết cuốn trôi mấy con lợn nổi lềnh bềnh liền haha Quả thật khó quên. Đồ ăn ở đây dễ ăn và ngon, hợp khẩu vị, mình thích.
Ngày thứ 2 mình thăm các chùa nổi tiếng ở thành phố xong lên đường đi Đồng Văn, Hà Giang. Đường xa và gặp mưa gió nên chập tối mới tới khu phim trường của Pao. Quanh đó không có nhiều nhà hàng, chỉ có duy nhất 2 quán, đói quá mình tạt vào ăn tạm và nghỉ ngơi. Gặp mấy bác Tây người Đức đang ăn tối ở đó, các bác kể các bác tự đạp xe từ thành phố Hà Giang tới đây đó. Trời ơi, đỉnh dữ, 118km đó bác ơiiiiii. Quanh đây hết phòng nên ăn xong mình nhanh chóng di chuyển trong đêm tối tới thị trấn Đồng Văn, khoảng 25km. Mình nghỉ ngơi luôn tại homestay đầu đường vào thị trấn. Gặp anh em Tây đang hát hò karaoke, quẩy tưng bừng. Mấy anh lái xe người Việt thấy mình là người Việt nên mời qua chỗ nướng thịt cùng trò chuyện. Các anh rất tử tế, nhiệt tình và thân thiện. Qua cách các anh trò chuyện có thể thấy niềm hạnh phúc từ cái nghề này mang lại.
Ngày thứ 3, mình ăn sáng tại phố cổ Đồng Văn, món bánh cuốn ở đây ngon nghẻ nè. Làm ly cafe ở ngôi nhà cổ 100 năm rồi thì phải, chém gió với 2 bạn Tây mới quen rồi lại lên đường quay lại thăm dinh Vua Mèo. Đúng là nhà của Vua, kiến trúc loằng ngoằng cả nhưng chất lượng gỗ tốt, khuôn viên đẹp. Mộ của Vua và người thân đều được đặt bên ngoài cổng. Nghỉ ngơi chút rồi lên đường thẳng đến sông Nho Quế. Từ đỉnh đèo nhìn xuống sông hay ngồi trên thuyền thưởng thức cảnh quan quanh sông đều tuyệt vời và hùng vĩ.
Tối mình về làng H’Mong trên Mèo Vạc, Hà Giang ăn uống và nghỉ ngơi. Mệt mệt làm bát cơm canh thật đã đời. Các bạn Tây quẩy quá trời vui. Quả thật, tuổi trẻ là phải khám phá để biết mình theo con đường nào và tập trung cho sự nghiệp sau này.
Ngày 4 lái xe băng qua nhiều con đường bụi bặm và khó đi, chính là cung đường Mã Pí Lèng tới thác Du Già, Hà Giang. Đường dài và nhiều khúc khuỷu. Mình dừng chân tại 1 homestay có bể bơi, bàn bi-a, karaoke, lẫn đồ ăn ngon. Nước chấm chẩm chéo tại đây quả thật khác biệt và thơm. Ngủ dậy cũng là lúc trời vừa tạnh mưa, khung cảnh vùng núi rất nên thơ và mát mẻ. Mình đến thác Du Già lúc muộn nên 1 đoàn các bạn Tây đã về trước đó, khiến cho dòng suối được xanh sạch và trong lành hơn.
Đó cũng là ngày cuối mình về lại thành phố Hà Giang nghỉ ngơi trước khi trở về Sapa. Đây quả thực là một trải nghiệm mệt nhưng đáng nhớ tuổi trẻ, cũng là nơi mình muốn quay lại nhất bởi khung cảnh trên đường đi quá đẹp. Hãy đưa Hà Giang vào danh sách nơi phải đến tại Việt Nam nhé!